Thành phần cụ
thể của phụ gia kháng khuẩn có thể khác nhau, nhưng một số chất phổ biến bao gồm
Triclosan, kẽm hoạt tính, và các loại bạc hoạt tính. Chúng được sử dụng rộng
rãi trong nhiều sản phẩm từ khăn giấy, bàn chải đến các mặt hàng nhà bếp và nội
thất.
Tuy nhiên, cần
chú ý rằng việc sử dụng phụ gia kháng khuẩn cần tuân thủ các quy định và tiêu
chuẩn về môi trường và sức khỏe công cộng, vì chúng có thể tạo ra các vấn đề về
sức khỏe và môi trường nếu không được quản lý đúng cách.
Phụ gia kháng khuẩn cho nhựa thường bao gồm các thành phần hoạt động kháng khuẩn
như ion kim loại (chẳng hạn như bạc, đồng, kẽm) hoặc các hợp chất hữu cơ như
Triclosan hoặc các polymer có chứa nhóm hoạt động có khả năng diệt khuẩn.
Thành phần cấu
tạo:
Cơ chế hoạt động:
Phụ gia
kháng khuẩn được trộn đều trong quá trình sản xuất nhựa để đảm bảo rằng chúng
được phân bố đồng đều trong toàn bộ khối liệu. Khi nhựa được biến dạng thành sản
phẩm cuối cùng, các phụ gia này vẫn giữ vững được tính năng kháng khuẩn của
mình. Các sản phẩm nhựa kháng khuẩn này thường được dùng trong bệnh viện, trường
học, nhà bếp, nơi công cộng nhằm ngăn chặn sự lây lan của vi khuẩn và tạo ra
môi trường sạch sẽ hơn.
Ngoài các phụ
gia kháng khuẩn chứa ion bạc (Ag+), kẽm (Zn2+), đồng (Cu2+), và hợp chất hữu cơ
như Triclosan, có một số loại phụ gia kháng khuẩn khác cũng thường được dùng
trong nhựa:
Quaternary Ammonium
Compounds (QACs):
Đây là các hợp chất bề mặt hoạt động mang điện tích dương và có khả năng phá hủy
màng tế bào của vi khuẩn, gây chết tế bào.
Chitosan: Đây là một biopolymer có nguồn gốc
tự nhiên được chiết xuất từ vỏ của loài giáp xác. Chitosan có khả năng kháng
khuẩn do cấu trúc của nó có thể làm thay đổi tính chất của màng tế bào vi khuẩn.
Polyhexamethylene
biguanide (PHMB):
Là một hợp chất polymer có tính kháng khuẩn do khả năng gắn chặt vào màng tế
bào và gây rò rỉ tế bào chất.
Nanoparticles: Các loại nanoparticles khác như
nano đồng, titanium dioxide (TiO2), và zinc oxide (ZnO) cũng được sử dụng vì
chúng có tính kháng khuẩn mạnh, đồng thời titanium dioxide khi kích hoạt dưới
ánh sáng UV còn tạo ra gốc tự do có khả năng tiêu diệt vi khuẩn.
Essential Oils and
Plant Extracts:
Một số tinh dầu và chiết xuất từ thực vật có chứa các hợp chất kháng khuẩn tự
nhiên cũng được khám phá để sử dụng trong nhựa, chẳng hạn như chiết xuất từ cây
tràm, oregano, và thyme.
Khi chọn phụ
gia kháng khuẩn để sử dụng trong nhựa, cần cân nhắc đến tính hiệu quả, độ an
toàn, độ bền của chúng trong môi trường cũng như khả năng chịu được quá trình
chế biến nhựa ở nhiệt độ cao. Ngoài các loại phụ gia kháng khuẩn thông dụng như
bạc nano, Triclosan, và các hợp chất của kẽm và đồng, có một số loại phụ gia
kháng khuẩn khác càng ngày càng được sử dụng trong ngành nhựa, bao gồm:
Các hợp chất quaternary
ammonium (Quats): Các chất này là các polymer hoặc hợp chất nhỏ có tính nặng khuẩn cao và
cũng có khả năng chịu nhiệt độ chế biến nhựa.
Oxy hóa kẽm (ZnO): Không chỉ có tính chất kháng khuẩn,
nhưng nano hạt ZnO thường xuyên được sử dụng như một hợp chất làm trắng và UV bức
xạ chấn họa.
Oxy hóa titan (TiO2): Các hạt nano TiO2 cũng có thể có
tính kháng khuẩn, đặc biệt khi được kích hoạt dưới ánh sáng UV.
Đồng và hợp chất của
nó: Đồng và các
hợp chất của đồng như hạt nano đồng cũng có hiệu quả kháng khuẩn cao.
Biomolecules: Các loại protein tự nhiên hoặc enzym
được cải tiến có tính kháng khuẩn, chẳng hạn như lysozyme, cũng có thể được bổ
sung vào nhựa như một phụ gia kháng khuẩn.
Tinh dầu thiên nhiên và
chiết xuất từ thực vật: Các chiết xuất này, chẳng hạn như từ tràm trà, bưởi, và quế, cũng đã được
khám phá vì các đặc tính kháng khuẩn của chúng.
Trong việc
chọn phụ gia kháng khuẩn, các yếu tố như hiệu quả kháng khuẩn, khả năng phối hợp
với nhựa cơ sở, tác động đến tính chất vật lý của sản phẩm nhựa hoàn thiện và
an toàn cho người sử dụng và môi trường là rất quan trọng. Ngoài ra, khả năng
chịu nhiệt độ và hóa chất trong quá trình sản xuất và sử dụng nhựa cũng cần được
cân nhắc.